Atletico Madrid chơi có phần chủ động hơn đối phương và đã tới rất gần với chiến thắng, nhưng Sergio Ramos đã buộc trận đấu phải đi tới hai hiệp phụ, và tại đây Real Madrid đã hạ gục những chàng hiệp sĩ đã mệt mỏi tột cùng một cách gọn ghẽ, qua đó hoàn thành giấc mơ Decima sau 12 năm đợi chờ.
Diego Simeone đưa Diego Costa vào đội hình xuất phát cho dù anh vừa mới khỏi chấn thương – như vậy, đội hình trong trận đấu này so với trận gặp Barca vừa rồi chỉ thiếu vắng Arda Turan (Raul Garcia thay thế cho anh). Bên phía Real, Carlo Ancelotti chọn Sami Khedira thế chỗ Xabi Alonso bị treo giò. Cristiano Ronaldo, Gareth Bale và Angel Di Maria ra sân từ đầu.
1. Sơ đồ của Real: 4-3-3 và 4-4-2
Real khởi đầu trận đấu với sơ đồ 4-3-3 đã được sử dụng nhiều lần trong mùa giải này: Khedira chơi thấp nhất, Modric và Di Maria chơi cao hơn ở hàng tiền vệ trung tâm (Modric lệch phải, Di Maria lệch trái), bộ ba tấn công là những gương mặt quen thuộc: Benzema – Ronaldo – Bale.
Trong đó, Di Maria đóng vai trò “con thoi” liên tục di chuyển ra cánh trái để giúp Real áp đảo quân số (3 đánh 2) ở khu vực này, trong khi Modric thường chơi thấp hơn, đóng vai trò luân chuyển bóng.
Ở phía trên, Ronaldo chơi như một tiền đạo thứ hai: anh cầm bóng, đi bóng, tìm cách sút bóng bằng chân phải mỗi khi Real tấn công xuống cánh trái; khi bóng sang cánh phải, Ronaldo di chuyển vào vòng cấm để đón bóng. Gareth Bale ở cánh phải chơi giãn biên hơn, phối hợp với Dani Carvajal, tạo khoảng trống cho hậu vệ trẻ tạt bóng – nơi những Benzema và Ronaldo đang đợi. Còn Karim Benzema, anh di chuyển hơi lùi xuống theo hướng bóng để hỗ trợ Ronaldo và Bale.
Đội hình của Real thường chuyển qua 4-4-2 trong giai đoạn không có bóng: Di Maria dạt sang phòng ngự cánh trái, Modric – Khedira là tiền vệ trung tâm, Bale đảm trách cánh phải, Ronaldo được tự do và chủ động chọn vị trí đứng tại “half-space” bên trái, nơi mà anh có thể khơi mào cho những đợt phản công của Real.
Khi trận đấu đã diễn ra hơn 15 phút , Real chuyển hẳn sang dùng 4-4-2 khi tấn công.
Như trong hình ta có thể thấy, bộ tứ vệ Real được nối với nhau bằng vạch vàng. Khedira (màu đen – chơi thấp) và Modric (màu cam – chơi cao hơn) là hai tiền vệ trung tâm. Di Maria (gạch đỏ) bám biên trái. Ronaldo và Bale đang di chuyển theo hướng mũi tên đỏ.
Cách triển khai tấn công theo 4-4-2 có những lợi thế nhất định.
+) Thứ nhất, bằng việc sử dụng hai cầu thủ bám biên thật sự là Di Maria và Bale, Real Madrid có thể mở rộng phạm vi tấn công, qua đó kéo giãn hàng phòng ngự của đối phương.
+) Thứ hai, Ronaldo hoàn toàn được giải phóng khỏi nghĩa vụ phòng ngự cánh trái. Di Maria có khả năng phòng ngự tốt hơn số 7 nhiều, giúp cánh của Real được đảm bảo. Ronaldo dạt ra “half-space” bên trái, vẫn có thể rê dắt và sút bóng như thường.
+) Thứ ba, Bale có thêm khoảng trống trước mặt để tăng tốc.
Như vậy, trước một bài toán đã quen thuộc, Real đã sử dụng hai cách giải khác nhau. Kế hoạch của Real lúc này là đẩy bóng ra biên hòng kéo giãn đối thủ (có lẽ đó cũng là cách duy nhất), sử dụng tốc độ của các cá nhân (như Di Maria chẳng hạn) để vượt qua sự truy cản của hai, ba cầu thủ đối phương, hoặc thực hiện những quả treo bóng từ vị trí sát biên và khá xa so với cầu môn (ví dụ như ở cánh trái, Coentrao dâng cao hơn, để Di Maria treo bóng cho Benzema, Ronaldo và Bale đã túc trực trong vòng cấm). Cách tiếp cận này của Real dựa nhiều vào phẩm chất cá nhân thay vì sự phối hợp tập thể, và thực tế Real đã gặp rất nhiều khó khăn.
2. Vấn đề của Atletico Madrid
Chúng ta đều đã biết cách chơi của Atletico khi họ không có bóng. Còn khi có bóng, họ triển khai tấn công rất nhanh với sự phối hợp khẩn trương của các tiền vệ cánh và tiền đạo, cùng hậu vệ biên dâng cao, nhằm tạo ra áp đảo quân số. Hai tiền đạo sẽ dạt sang hai bên hoặc lùi xuống, hai tiền vệ cánh di chuyển vào phía trong
Vấn đề của Diego Simeone là không có Diego Costa. Anh là một nhân tố rất quan trọng trong lối chơi của Atletico, đóng vai trò quấy rối hàng phòng ngự đối phương với thể hình và sự càn lướt; là tâm điểm đón những đường bóng trực diện từ tuyến dưới lên. Điều này có ý nghĩa rất lớn với những tình huống phản công, khi Atletico cần một “trạm” giữ bóng phía trên để chờ đồng đội băng lên hỗ trợ, hay ít nhất là để nghỉ ngơi. Thiếu vắng Costa, Atletico đánh mất đi khả năng phản công hiệu quả, khiến họ phải chịu áp lực liên tục từ phía Real, trong khi những đợt tấn công của họ thường thiếu sự sắc nét ở đường bóng cuối cùng và Real cũng đã kịp thời lập đội hình – đó cũng có thể coi là một hệ quả khi thiếu Costa. Bên cạnh đó, không thể không nhắc đến sự quyết liệt trong tranh chấp mà Costa đem lại.
Nhưng vấn đề này lại còn trầm trọng hơn nữa khi Simeone đã quyết định cho anh đá chính, để rồi phải thay anh ra từ phút thứ 9. Atletico mất mũi nhọn của mình và chỉ còn có hai sự thay đổi người, coi như là “chấp” Real một quyền thay người. Trong điều kiện thể lực của các học trò của Simeone đã suy giảm sau suốt một mùa giải chạy hết ga, cũng như chiều sâu đội hình không mạnh, Atletico Madrid là đội thua thiệt và sẽ buộc phải rút dần về, phụ thuộc vào những pha phất bóng phản công nhanh. Mất Costa không những cướp đi khả năng phản công hiệu quả, mà còn khiến Atletico không thể đưa thêm một cầu thủ sung sức vào trong trường hợp trận đấu kéo dài…đó là điều đã xảy ra.
3. Sự thay đổi của Real
Real đang gặp khó trong việc phá vỡ hàng phòng ngự của Atletico Madrid. Họ đưa bóng lên từ tuyến dưới khá chậm, trong khi lại cần sự lanh lẹ và sáng tạo của Modric ở phía trên. Ancelotti buộc phải đánh bạc khi đưa Isco vào thay Khedira. Khoảng trống ở giữa sân sẽ mở ra, nhưng Real cần Isco để tiếp đạn cho tuyến trên. Anh là liên kết giữa tuyển tiền vệ và bộ tứ tấn công của Real, những người lúc này đang dâng lên rất cao. Nói cách khác, Real đang chơi 4-1-1-4.
Real có được bàn thắng san hòa ti số, cho dù nó đến từ một tình huống bóng chết. Nhưng đây lại là bước ngoặt của trận đấu. Atletico Madrid đã quá mệt mỏi, họ không còn sức để chạy đuổi theo bóng, không còn quyền thay người, không có Diego Costa ở phía trên để phất bóng dài cho, thậm chí Juanfran phải tập tễnh đá tiếp trên sân. Trong khi đó Real, vốn có sức mạnh từ băng ghế dự bị mạnh hơn hẳn, thoải mái triển khai tấn công. Kết quả là ba bàn thắng đến trong 30 phút hiệp phụ. Bàn thắng nâng tỉ số lên 3-1 là ví dụ minh họa tốt nhất, khi tất cả các cầu thủ áo sọc đỏ-trắng không còn sức để chạy, chứ đừng nói tắc bóng trong chân Marcelo.
4. Kết luận
Real Madrid có một huấn luyện viên giỏi, có những cầu thủ giỏi. Họ có thể trông đợi vào sức mạnh của một đội hình được tổ chức tốt như trận gặp Bayern, hoặc những cá nhân xuất sắc sẽ tỏa sáng như Modric, Di Maria, Bale…Tất cả đã giúp họ đạt được giấc mơ Decima đầy ám ảnh – một cách xứng đáng.
Cho dù tỉ số là 4-1, thực tế Atletico Madrid đã thi đấu, không, chiến đấu rất hay, rất quả cảm, rất khoa học. Họ đã chiến đấu hết mình, cho tới giây phút cuối cùng, gây cho Real Madrid khó khăn khủng khiếp. Kết quả ngày hôm nay thật nghiệt ngã với thầy trò Diego Simeone – nó giống như là nỗi buồn Borussia Dortmund phải chịu vào năm ngoái vậy. Câu chuyện cổ tích đã dừng lại mà còn thiếu một chương – nhưng những người đàn ông khoác trên mình tấm áo đỏ-trắng vẫn xứng đáng được nhận những lời ngợi ca.
You must be logged in to post a comment.