Juventus có được hai bàn thắng dẫn trước từ sớm nhưng không thể kết thúc trận đấu như ý muốn. Họ bị đối phương ghi bàn ngay trên sân nhà – không chỉ một, mà tới hai bàn – khiến cho chuyến hành quân tới Wembley trở nên khó khăn bội phần.
Max Allegri xuất phát với hai tiền đạo là Mario Mandzukic và Gonzalo Higuain, hai tiền vệ cánh Douglas Costa với Federico Bernardeschi cùng hai tiền vệ trung tâm Miralem Pjanic – Sami Khedira. Về phần Tottenham, Mauricio Pocchettino có hai sự thay đổi so với đội hình ra sân trong trận derby Bắc London trước đó ba ngày: Serge Aurier thay Kieran Trippier và Erik Lamela thay Heung-min Son.
1. Chiến thuật của Juventus
Juventus khởi đầu với sơ đồ chiến thuật 4-3-3. Trong khi Mandzukic đóng vai trò tiền đạo cánh trái, Douglas Costa (Costa), vốn là một cầu thủ chạy cánh tốc độ, lại xuất phát ở vị trí “số 8” lệch trái. Có thể thấy trong tình huống dẫn tới bàn thắng mở tỉ số của trận đấu, Costa và Khedira – 2 “số 8” của Juve – đang lần lượt áp sát Dier và Dembele, hai tiền vệ trung tâm của Spurs trong trận này. Phía sau họ là Miralem Pjanic – vốn là một tiền vệ tấn công kiêm “số 8” ở Roma, nhưng dần chuyển sang một regista khi qua Juve – người đã cắt bóng chính xác và đem về quả phạt thành bàn cho Juve.
Nhưng với một tiền đạo cắm đã quen chơi trong vai tiền đạo cánh phòng ngự (Mandzukic) và một tiền vệ cánh quen bay bổng ở phía trên xuất phát tại vị trí tiền vệ trung tâm (Costa), đội hình của Juve có thể thay đổi một cách linh hoạt. Thật vậy, trong mỗi giai đoạn của trận đấu, thậm chí cả trong một giai đoạn, Juve biến đổi theo nhiều cách khác nhau.
1.1 Khi có bóng
Cách tấn công của Juve khá đơn giản. Bên cánh trái, Mandzukic chơi rộng, đóng vai trò “làm tường”, cụ thể là giữ bóng, nhả bóng lại cho đồng đội trong những tình huống phối hợp. Costa dâng cao vào hành lang trong bên trái, nhận bóng từ Mandzukic và đột phá; hỗ trợ cho anh là Alex Sandro băng lên từ phía sau. Ở bên cánh phải, Bernardeschi đóng vai trò ít “bay bổng” hơn: Lùi xuống và lệch vào bên trong khi Juve triển khai bóng để cho Khedira băng lên, sau đó xâm nhập muộn (late run) vào vòng cấm từ bên cánh phải. Với cách set-up khi tấn công này, Juventus đã thu về một quả penalty khi Ben Davies phạm lỗi với Bernardeschi, dẫn tới bàn thắng thứ hai.
1.2 Khi không có bóng
Trong những phút đầu của trận đấu, khi không có bóng, Juventus nhanh chóng rút về đội hình phòng ngự dạng 4-4-1-1: Costa dâng cao hơn, ngang hàng với Higuain; Mandzukic thì rút về vị trí tiền vệ trái, hợp cùng Pjanic – Khedira – Bernardeschi thành lớp tiền vệ 4 người. Đội hình phòng ngự được giữ ở tầm trung, giữ khoảng cách khá hẹp về bề ngang và đảm bảo rằng luôn gây áp lực lên cầu thủ đối phương đang có bóng – khác với Arsenal.
Sau khi ghi hai bàn thắng sớm, chiến thuật của Juve có một số sự thay đổi. Cụ thể như sau:
- Để áp sát khi Spurs triển khai bóng từ sân nhà, Juve áp sát cao theo dạng 4-3-3: Mandzukic di chuyển vào gần Davinson Sanchez, Higuain lệch sang về phía bên sườn trái của Jan Vertonghen. Trong khi Douglas Costa sẽ dâng cao áp sát một tiền vệ trung tâm của Spurs lùi sâu về nhận bóng, hai tiền đạo của Juve chọn tư thế để có thể chặn hai bên sườn của Davinson và Vertonghen, không cho hở hướng chuyền sang hai cánh cho hai hậu vệ biên. Ở phía dưới, Khedira theo sát tiền vệ trung tâm còn lại, Pjanic phòng ngự ở phía sau, Bernardeschi cũng chơi thấp và thận trọng ở cánh phải. Tuy vậy, Spurs không gặp phải quá nhiều khó khăn để thoát khỏi sự áp sát tầm cao của Juve: họ để Dembele, một tiền vệ có khả năng rê bóng và kháng pressing rất tốt, lùi xuống nhận bóng; đồng thời, Eriksen cũng lui về để tạo phương án chuyền cho đồng đội.
- Dù sao thì Juve cũng không thực sự muốn tập trung vào pressing tầm cao. Họ nhanh chóng rút về khối phòng ngự tầm trung (ở sau vạch giữa sân) của mình. Mandzukic phòng ngự cánh trái, theo dõi Aurier; Pjanic hợp với Khedira làm cặp tiền vệ trung tâm, Bernardeschi phòng ngự cánh phải. Costa đứng cao hơn, đôi khi cũng lui xuống hỗ trợ đồng đội ở lớp tiền vệ. Cách bố trí không khác mấy so với đã nêu ở trên.
- Sau khi ghi được hai bàn thắng, Juventus không duy trì đội hình phòng ngự tầm trung nữa mà chủ động lùi sâu xuống, tập trung bảo vệ khung thành của Buffon thay vì tranh chấp, gây sức ép. Mandzukic lùi rất sâu về phòng ngự, tới mức anh giống như là một hậu vệ thứ năm. Costa vẫn đứng lệch trái, nhưng cũng lùi xuống giúp đỡ ở hàng tiền vệ – thành ra, Juve đang phòng ngự với đội hình 5-4-1.
Như vậy, trong một giai đoạn phòng ngự, Juventus biến đổi ra tới ba dạng đội hình khác nhau. Tuy vậy, vấn đề nằm ở cách tiếp cận – bằng việc lui xuống phòng ngự thấp, Juve để cho Spurs tự do triển khai lối chơi – và họ cũng phải trả giá như Arsenal, dù cách thức có phần khác nhau.
2. Cách Spurs tấn công
Khi có không gian và thời gian để triển khai bài bản tấn công của mình, Spurs vô cùng nguy hiểm. Trong trận đấu này, họ có được bộ ba tấn công Alli – Eriksen – Lamela, những người có thể thoải mái hoạt động ở trung lộ và quan trọng nhất, là ba người có thể thay đổi vị trí liên tục cho nhau.
Khác với trận gặp Arsenal, Tottenham chủ yếu tấn công ở cánh phải.
- Serge Aurier dâng cao, đẩy Mandzukic lùi về rất sâu. Cầu thủ người Bờ Biển Ngà có thể yên tâm vì phía sau, Eric Dier lui về vị trí thấp ở half-space phải để bọc lót. Hơn nữa, vị trí đứng của Dier cho phép anh kéo Costa khỏi vị trí.
- Dembele chủ động cầm bóng tấn công vào đội hình của Juve. Bằng tầm vóc cũng như khả năng rê dắt của mình, Dembele thu hút sự chú ý của một tiền vệ trung tâm của Juve (Pjanic). Cũng phải ghi nhận rằng Pjanic phòng ngự một cách thông minh khi luôn để ý tới tư thế, sao cho có thể chặn được hướng chuyền vào không gian phía sau lưng, tuy nhiên…
- Eriksen hoạt động ở hành lang trong bên phải. Anh là nhân tố giúp Spurs tạo lợi thế quân số ở khu vực này, nhất là khi Costa đã rời vị trí và Pjanic phải để mắt tới Dembele. Juventus giải quyết vấn đề này bằng cách cho Alex Sandro rời vị trí để kèm sát chân kiến tạo người Đan Mạch. Đây là một ưu điểm của hệ thống ba trung vệ – một trung vệ có thể rời vị trí, dâng lên phía trước để đánh chặn, phía sau đã có hai trung vệ khác cùng với wingback bó vào trong bọc lót…
- Nhưng Spurs còn có Kane và Alli. Cụ thể, Alli có thể thu hút Khedira, hoặc là chạy chỗ xâm nhập vào phía sau hàng phòng ngự đối phương. Kane di chuyển linh hoạt tương ứng theo Alli – những tình huống chạy chỗ đa dạng của Kane luôn làm trung vệ đối phương đau đầu, từ Koscielny – Mustafi cho tới Chiellini – Benatia.
-
Erik Lamela không nổi bật bằng những đồng đội: anh chủ yếu ở bên trái, hoặc là bám biên, hoặc là bó vào trong hành lang trong bên trái, để cho Davies di chuyển tương ứng (chạy vào hành lang trong, hoặc chồng biên). Bernardeschi giữ vị trí tốt, phối hợp với De Sciglio để hoàn thành nhiệm vụ phòng ngự. Tuy nhiên, bàn thắng của Spurs lại tới khi Erik Lamela chuyển qua hoạt động ở hành lang trong bên phải và Spurs chuyển qua đánh cánh trái. Khi đó, Alli di chuyển sang hành lang trong trái, phối hợp với Dembele đang dâng lên và Davies đang chồng biên, tạo ra tam giác phối hợp, còn Eriksen trở thành tiền vệ tấn công ở giữa, Lamela thì ở hành lang trong phải. Khi mất bóng, các cầu thủ Spurs, vốn dĩ ở gần bóng, có thể cùng nhau áp sát ngay lập tức – và việc có ưu thế quân số ở trung lộ còn cho phép họ áp đảo đối phương khi Vertonghen chuyền bóng, tạo ra bàn thắng gỡ 1-2.
Juventus đang để hở hành lang trong bên trái của mình. Họ không chịu gây áp lực nhằm ngăn Spurs triển khai lối chơi từ hàng hậu vệ, không thể kèm người-theo-người khi Spurs luôn di chuyển linh hoạt và biết cách ưu thế quân số ở các vùng trên sân, cũng không chịu thay đổi cách bố trí đội hình. Sau hai bàn thắng, Juve chợt thấy mình đang là đội bị áp đảo – cú sút phạt đền trượt của Higuain không giúp tình hình khá hơn.
3. Sự thay đổi muộn màng của Allegri
Allegri có đôi chút thay đổi trong cách tiếp cận của Juve: họ lập đội hình 4-4-2 ổn định khi phòng ngự, với Costa chơi phía sau Higuain và lệch về bên phải. Tottenham vẫn có thời gian để triển khai bóng và vấn đề của Juve không mất đi, chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác. Hãy cùng phân tích tình huống Tottenham gỡ hòa:
Tóm lại, hai tiền vệ trung tâm của Juventus bị bối rối trước sự linh hoạt của hàng tiền vệ Spurs, dẫn tới bị kéo khỏi vị trí khi cố gắng kèm sát đối phương, trong khi hai tiền vệ cánh thì lại quá chú ý tới hai hậu vệ biên (Bernardeschi có lúc lùi quá sâu, trong khi Mandzukic, như ta thấy ở trên, chọn Aurier thay vì lùi về).
Tới phút 75, Mandzukic ra sân, Sturaro vào thay. Juventus chuyển sang 4-5-1/4-3-3, Costa ra hẳn cánh trái còn Sturaro trở thành tiền vệ trung tâm thứ ba. Đương nhiên sự thay đổi này giúp Juventus có thêm người ở trung tuyến, làm bình ổn khu vực này….nhưng vấn đề là: Tại sao Allegri tới lúc này mới thực hiện sự thay đổi?
Dù đang có lợi thế tỉ số, các học trò của ông rõ ràng là đang gặp bất lợi về mặt thế trận khi không thể thích nghi với sự xoay chuyển vị trí rất linh hoạt của các cầu thủ Spurs. Nếu muốn ngăn Spurs ghi thêm bàn thắng sân khách, đáng lẽ ra Allegri nên thực hiện sự thay đổi này ngay từ đầu hiệp 2, hoặc càng sớm càng tốt. Dù sao thì phòng ngự với một “tiều phu” như Sturaro ở giữa sân và phản công bằng cách phất bóng dài cho Mandzukic ở cánh trái cũng không phải là ý tồi. Có thể ông muốn giữ nguyên những ngôi sao tấn công trên sân để có thể ghi thêm bàn thắng, xóa bỏ lợi thế có bàn thắng trên sân khách của Tottenham – nếu vậy thì mưu tính của Allegri đã phá sản hoàn toàn. Động thái thay người lúc này chỉ còn có ý nghĩa ngăn đội khách ghi thêm bàn nữa mà thôi.
4. Kết luận
Juventus đơn giản là không thể nào đối phó lại Tottenham. Sau khởi đầu tốt – có lẽ là hơi quá tốt – phương án khóa sổ trận đấu bằng cách phòng ngự tầm thấp một cách lì lợm của Juve đã phá sản. Khi có không gian và thời gian để triển khai lối chơi, “positional play” của Tottenham được thực hiện một cách rất nhuần nhuyễn, cuốn phăng Juve theo nhịp của mình và tỏ ra không thể bị chặn lại được. Liệu Juve có thể tới Wembley và cắt đứt được dòng thác lũ đó không?
You must be logged in to post a comment.