Man United 2-2 Tottenham: Thế cờ tàn sớm

Trận cầu trong ngày “Super Sunday” giữa hai đội bóng lớn và cùng khao khát chiến thắng đã kết thúc với tỉ số hòa, với nhiều bàn thắng và với một số tình huống gay cấn, tuy nhiên thế trận chiến thuật lại không thật sự hấp dẫn.

Bên phía Tottenham, Villas-Boas đưa bộ ba Sandro – Dembele – Paulinho vào hàng tiền vệ trung tâm, Chadli chơi ở cánh trái; cặp trung vệ là Chiriches và Dawson trong khi Vertonghen tiếp tục chơi ở vai trò hậu vệ cánh trái. Còn về phía đội khách Man United, Welbeck xuất phát thế chỗ van Persie chưa bình phục chấn thương, và cặp tiền vệ trung tâm là Jones – Cleverley.

1) Cách tiếp cận mới của Tottenham

Đội hình xuất phát của hai đội

Villas – Boas đã rút ra được bài học sau trận thua thảm Man City vừa rồi. Nếu như trong trận đấu với Man xanh, ông cho các học trò dâng cao đội hình (mặc dù trong đội hình khi đó ông có một Dawson rất chậm và một Kaboul vừa mới trở lại sau thời gian dưỡng thương), xếp đội hình 4-1-2-3 và để mặc Sandro phải đối đầu với Nasri, Toure, Aguero cùng một lúc thì giờ đội hình của Spurs đã được chuyển sang tầm trung và thấp, đồng thời Dembele chơi ngang hàng với Sandro để hỗ trợ cầu thủ người Brazil (biến Spurs thành 4-2-3-1).

Sự lựa chọn cho người chơi ngay phía sau Soldado của AVB khá thú vị: Paulinho. Anh không phải là một tiền vệ sáng tạo và cũng không đóng vai trò sáng tạo trong trận đấu này. Nhiệm vụ của cầu thủ người Brazil là hỗ trợ sát sao Soldado (giống như một tiền đạo lùi), cùng Soldado áp sát 2 trung vệ MU (2 vs 2) và băng vào vòng cấm. Bộ đôi “tiền đạo” này của Spurs có một số tình huống phối hợp hay: ví dụ như phút 30, Spurs phản công 2 đánh 2, Soldado nhả bóng đúng tầm Paulinho, sau đó Paulinho chọc khe cho Soldado, chỉ tiếc là tiền đạo của Spurs lại sút ra ngoài. Rõ ràng, khi có một trợ thủ bên cạnh, Soldado chơi tốt hơn.

Một vũ khí khác của Tottenham là Lennon bên cánh phải. Số 7 của Tottenham chắc chắn là có lợi thế cực lớn trước một Patrice Evra 32 tuổi, và quả thực vậy: anh liên tục xâm nhập vào phía sau hàng phòng ngự MU, cụ thể là sau lưng Evra, gây khó khăn rất nhiều cho hậu vệ dày dạn kinh nghiệm người Pháp khi phải đuổi theo anh, đồng thời đóng một mũi khoan sắc bén. Có lẽ đội chủ nhà đã có thể khai thác vũ khí này tốt hơn: họ có thể tập trung luân chuyển bóng bên cánh trái, để Lennon chơi rộng ra, buộc Evra phải theo sát, dẫn tới lộ khoảng trống giữa trung vệ bên trái (di chuyển về hướng bóng cùng đội hình) và hậu vệ trái của United, từ đó có thể chọc khe.

Trong trận đấu này Spurs không gặp phải quá nhiều vấn đề ở hàng phòng ngự – ngoại trừ Walker. Cả hai bàn thua của Spurs đều có dấu ấn của anh: bàn thứ nhất là một lỗi trực tiếp với pha xử lí ngớ ngẩn, còn trong tình huống bàn thứ hai, anh đã lao lên tranh bóng với Vidic một cách không cần thiết khi rõ ràng là người bất lợi hơn, dẫn tới để hổng cánh phải cho Rooney khai thác.

2)United và một số điểm sáng

Trong thời gian nửa đầu hiệp 1, United cầm nhiều bóng hơn, trong khi Spurs lùi đội hình xuống và chờ cơ hội phản công. Đấu pháp của Moyes khá đáng chú ý với bộ ba Rooney – Kagawa – Welbeck phối hợp với nhau. Lúc đầu, Welbeck được bố trí ở cánh trái, Kagawa ở vị trí “số 10” và Rooney chơi cao nhất, nhưng ranh giới này không rõ ràng: Rooney luôn lùi xuống và di chuyển rộng ra cánh, Kagawa cùng Welbeck đổi chỗ cho nhau, hoặc là thực hiện một số tình huống xâm nhập khá tốt phía sau hàng hậu vệ Spurs. United không chỉ tấn công đơn điệu ở cánh như trước, mà bây giờ họ có sự phối hợp nhịp nhàng ở cánh trái lẫn khu vực giữa sân, Evra có khoảng trống để băng lên, cũng như Valencia chạy trực diện ở cánh phải để cân bằng (dù anh không thể đánh bại hoàn toàn Vertonghen).

Tuy vậy trong phần cuối hiệp 1 và cả hiệp 2, United chủ động lùi xuống sâu hơn, để Spurs gây sức ép. Kagawa được chuyển hẳn sang cánh trái, trong khi Welbeck đá cặp tiền đạo với Rooney. Cơ hội cho bộ ba phối hợp không còn được nhiều như trước, tuy vậy Kagawa di chuyển bó vào trong và tiếp tục thực hiện những đường chuyền đáng tin cậy của mình, Rooney châm ngòi cho United, trong khi Welbeck thường đảm nhiệm vai trò chơi cao nhất và di chuyển xâm nhập thông minh vào khoảng trống giữa hậu vệ – trung vệ hoặc giữa hai trung vệ (điển hình là tình huống anh băng xuống, dẫn tới quả phạt đền cho MU).

Trận đấu diễn ra không thật sự hấp dẫn – chất lượng kĩ thuật thiếu, yếu tố đột biến không có, cả hai đều phòng ngự khá chặt chẽ. Trong khi đó, những thay đổi nhân sự của Villas-Boas không đem lại điều gì mới, còn Moyes thay người khá muộn và khi đưa Nani cùng Young vào sân (thay Kagawa và Valencia), ý đồ khóa sổ trận đấu với tỉ số hòa đã rõ ràng – ông muốn lập “xe buýt 2 tầng”.

3) Kết luận

Hai đội bóng đã chơi tiến bộ hơn: United đa dạng hơn, trong khi Spurs cân bằng hơn, mặc dù phải nói cuộc đối đầu vừa rồi của hai bên không có gì đặc sắc cả. Tuy nhiên, trước mắt hai vị HLV của cả hai đội còn nhiều điều phải làm. Với Moyes, đó là xác định một triết lí nhất quán cho cỗ máy United chạy. Còn với AVB, ông cần phải tìm và tập hợp một đội hình ưng ý – hiện tại, Spurs có rất nhiều tài năng với đủ các lối chơi khác nhau, cho phép nhiều miếng đánh chiến thuật khác nhau, nhưng AVB vẫn đang trong quá trình thay đổi nhân sự cùng sơ đồ liên tục.