Real Madrid 3-1 Barcelona: Đi tìm “cân bằng”

Luis Suarez, sau bốn tháng bị treo giò, đã có trận đấu trở lại và đó không phải là một kỉ niệm đẹp. Không phải vì anh chơi dở hay lại “ngựa quen đường cũ”, mà bởi vì Barca đã thua, thua thuyết phục, trước đại kình địch Real Madrid.

Continue reading

Real Madrid 3-4 Barcelona: Ma thuật của Barca

Hãy theo dõi chúng tôi tại địa chỉ facebook http://www.facebook.com/MyFootballRamble và tại twitter https://twitter.com/Myfootballrambl

Trận “Siêu kinh điển” lần này là một trận đấu mang tính cởi mở, nhiều bàn thắng. Mỗi đội đều cố gắng sử dụng điểm mạnh của mình một cách tối đa, và người chiến thắng là Barcelona với sự tỏa sáng của những cá nhân.

Carlo Ancelotti tiếp tục với sơ đồ 4-3-3, chỉ thay đổi nhân sự ở hàng hậu vệ khi Daniel Carvajal thế chỗ Alvaro Arbeloa và Pepe xuất phát thay vì Raphael Varane. Bên phía Barcelona, Tata Martino tiếp tục với mô hình “cầm bóng tối đa” khi Fabregas và Iniesta cùng có tên trong đội hình ra sân. Neymar xuất phát bên cánh phải thay vì Pedro.

Đội hình xuất phát của hai đội

1) Đội hình của Real

Ancelotti tiếp tục sử dụng đội hình 4-3-3 như trận lượt đi, tuy nhiên ông sử dụng Angel Di Maria ở vị trí tiền vệ trung tâm cùng với Modric và Alonso, dùng một tiền đạo cắm là Karim Benzema với hai cầu thủ chạy cánh ở hai bên là Cristiano Ronaldo và Gareth Bale.

Real Madrid nhập cuộc bằng cách pressing cao, nhằm phá vỡ nhịp triển khai bóng ngắn của Barca bằng cách áp sát theo hướng chuyền và cắt mối liên hệ với đối tượng có thể nhận bóng:

Các cầu thủ Real đẩy cao và áp sát, cho dù để lộ khoảng trống phía sau lưng

Các cầu thủ Real đẩy cao và áp sát, cho dù để lộ khoảng trống phía sau lưng

Ronaldo (da cam) chặn Dani Alves. Di Maria (vàng) chặn Xavi, Modric (xanh) chặn Fabregas, Xabi Alonso (đỏ) di chuyển để chặn hướng Messi.

Ronaldo (da cam) chặn Dani Alves. Di Maria (vàng) chặn Xavi, Modric (xanh) chặn Fabregas, Xabi Alonso (đỏ) di chuyển để chặn hướng Messi.

Alonso (khoanh vàng) áp sát đối phương. Di Maria (khoanh xanh) cắt góc chuyền tới Neymar cũng như sẵn sàng áp sát Alves. Marcelo (khoanh đỏ) theo dõi Neymar.

Alonso (khoanh vàng) áp sát đối phương. Di Maria (khoanh xanh) cắt góc chuyền tới Neymar cũng như sẵn sàng áp sát Alves. Marcelo (khoanh đỏ) theo dõi Neymar.

 Khi Barca đưa bóng lên, Real sẽ lui về lập hai tầng phòng ngự ở tầm trung. Ronaldo sẽ không trực tiếp tham gia phòng ngự mà đứng ở trên, chuẩn bị cho những đợt phản công, buộc Alonso hoặc Di Maria dạt sang trái để phòng thủ. Đồng thời, hàng tiền vệ Real chủ động pressing bất cứ khi nào thích hợp. Điều này khiến họ để lộ hai khoảng trống:

+) Giữa hàng tiền vệ và hậu vệ: Được giải quyết bằng cách đưa một trung vệ lên “quét”, trong khi người còn lại kèm Messi.

+) Bên cánh trái: Đẩy Di Maria (và thỉnh thoảng là Alonso) sang.

Alonso (vàng) dạt sang cánh trái, trong khi Pepe (đỏ) rút về vị trí sau khi vừa dâng cao lấp khoảng trống.

Alonso (vàng) dạt sang cánh trái, trong khi Pepe (đỏ) rút về vị trí sau khi vừa dâng cao lấp khoảng trống.

Lần này là Di Maria (khoanh đỏ) phòng ngự cánh trái. Ronaldo được khoanh vàng.

Lần này là Di Maria (khoanh đỏ) phòng ngự cánh trái. Ronaldo được khoanh vàng.

 Tuy nhiên, Barca lại khai thác được những khoảng trống này – dù sao, điểm mạnh của họ cũng là phối hợp, xâm nhập giữa các tuyến của đội hình đối phương. Điển hình là tình huống Barca ghi bàn thắng mở tỉ số, khi họ khai thác được cả hai khoảng trống kể trên:

 Khoảng trống giữa hàng hậu vệ và tiền vệ của Real (khoanh). Ở đây, các tiền vệ Real muốn dâng cao áp sát đối phương.

Khoảng trống giữa hàng hậu vệ và tiền vệ của Real (khoanh). Ở đây, các tiền vệ Real muốn dâng cao áp sát đối phương.

Ramos (khoanh đỏ) lao ra để "quét". Fabregas (khoanh vàng) được tự do nhận bóng - một hậu quả từ vị trí của Ronaldo.

Ramos (khoanh đỏ) lao ra để “quét”. Fabregas (khoanh vàng) được tự do nhận bóng – một hậu quả từ vị trí của Ronaldo.

Fabregas nhả bóng cho Messi (khoanh vàng) khi số 10 di chuyển ra phía sau lưng Ramos. Pepe (khoanh đen) không kèm Messi, trong khi Ramos lại rút về vị trí, tạo khoảng trống cho Messi. Ở đây, hai trung vệ Real mắc lỗi.

Fabregas nhả bóng cho Messi (khoanh vàng) khi số 10 di chuyển ra phía sau lưng Ramos. Pepe (khoanh đen) không kèm Messi, trong khi Ramos lại rút về vị trí, tạo khoảng trống cho Messi. Ở đây, hai trung vệ Real mắc lỗi.

Iniesta di chuyển rất thông minh để đón đường chuyền của Messi (khoanh). Carvajal giữ khoảng cách với trung vệ - nếu anh di chuyển ra để kèm Iniesta, một khoảng trống khác sẽ được mở ra cho Xavi đang băng lên. Còn Bale thì đang ở quá cao.

Iniesta di chuyển rất thông minh để đón đường chuyền của Messi (khoanh). Carvajal giữ khoảng cách với trung vệ – nếu anh di chuyển ra để kèm Iniesta, một khoảng trống khác sẽ được mở ra cho Xavi đang băng lên. Còn Bale thì đang ở quá cao.

2) Cách tấn công của Real

 Real không phải là một đội bóng rụt cổ vào mai rùa để đợi những đợt sóng từ đội bóng xứ Catalan liên tiếp đánh vào. Ngược lại, họ chơi chủ động, tìm cách khai thác lợi thế về sức mạnh và tốc độ của mình. Trước một đội bóng đang suy yếu dần, điển hình là không còn duy trì khả năng pressing xuất sắc ngày nào (mà thay vào đó là lùi về lập đội hình phòng ngự bên phần sân nhà nhiều hơn), Real có nhiều cơ hội để chủ động cầm bóng và triển khai hơn là phụ thuộc vào những đợt phản công.

 Chìa khóa của Real nằm ở Di Maria. Anh chủ yếu chơi ở cánh từ ngày tới Real, nhưng ở câu lạc bộ cũ Benfica và ở tuyển Argentina, anh chơi ở vai trò của một tiền vệ box-to-box năng động, thường xuyên di chuyển ra cánh. Và trong trận đấu này, Di Maria được giao nhiệm vụ tương tự: lợi dụng việc Ronaldo di chuyển vào trong như một tiền đạo thứ hai, Di Maria di chuyển dạt ra cánh, tạo thế 3 đánh 2 bên cánh trái của Real (trong khi Xavi không thể dạt ra kèm sát Di Maria). Từ bài bản này, Real đã có bốn cơ hội rõ ràng, hai trong số đó được chuyển thành bàn thắng:

+) Phút 11: Di Maria đi bóng dũng mãnh từ cánh phải, loại bỏ ba cầu thủ Barca trước khi chuyền cho Benzema – nhưng tiền đạo người Pháp sút ra ngoài.

+) Phút 19: Di Maria nhận bóng trong tư thế không người kèm ở cánh trái, tạt cho Benzema đánh đầu ghi bàn:

Di Maria nhận bóng. Lúc này Neymar (gạch vàng dưới chân) không lui về phòng ngự.

Di Maria nhận bóng. Lúc này Neymar (gạch vàng dưới chân) không lui về phòng ngự.

 +)Phút 23, Di Maria tạt cho Benzema đánh đầu ghi bàn:

real_2ndgoal

Di Maria (khoanh) bứt phá khỏi Xavi để xâm nhập vòng cấm.

+) Phút 25: Di Maria bứt phá, tạt bóng cho Benzema dứt điểm, nhưng Pique cản phá ngay trước vạch vôi.

  Trong hai bàn thắng của Real, bên cạnh việc Di Maria tạt bóng, Benzema còn di chuyển sang bên trái, nhằm vào hướng Mascherano. “Trung vệ” người Argentina đều có phần trong hai bàn thua của đội nhà: nếu trong bàn thắng thứ nhất, anh bị Benzema đánh bại trong tình huống không chiến thì ở bàn thắng thứ hai, anh không cắt được đường tạt của Di Maria. Đây cũng là một chiến thuật thông minh khác của Real.

3) Sức mạnh của Barca

 Barca có thể đã khai thác được điểm yếu của Real trong bàn thắng mở tỉ số, nhưng họ không làm được điều này một cách thường xuyên. Họ không lập được những tổ phối hợp để xuyên phá hàng phòng ngự của Real, và Fabregas tỏ ra mờ nhạt, mặc dù Iniesta di chuyển thông minh (như thường lệ). Kể cả khi đối phó với phản công, Barca cũng phải dựa vào một mình Busquets khá nhiều để dập tắt mối nguy hiểm.

 Nhưng họ vẫn có thể dựa vào những cá nhân, ở đây là Messi và Neymar – hai cầu thủ “tấn công” duy nhất của Barca, khi Fabregas và Iniesta là những người luân chuyển bóng ở tuyến giữa.

  Đây là ảnh từ tình huống Barca san hòa tỉ số 2-2:

Messi (vàng) di chuyển vào khoảng trống giữa hai tuyến, phối hợp với Fabregas (đỏ) - người giúp ghim hai trung vệ của Real lại.

Messi (vàng) di chuyển vào khoảng trống giữa hai tuyến, phối hợp với Fabregas (đỏ) – người giúp ghim hai trung vệ của Real lại.

 Qua tình huống này ta có thể thấy Barca rất cần một số 9 thực thụ nhằm ghim lại hàng hậu vệ của đối phương một cách thường trực, tạo khoảng trống cho Messi. Chỉ cần một chút khoảng trống nhỏ thôi, Messi cũng có thể trừng phạt đội bạn.

Còn đây là tình huống dẫn tới quả phạt đền gây tranh cãi và chiếc thẻ đỏ cho Sergio Ramos:

Messi có bóng. Real dâng cao nhưng không gây được áp lực lên đối thủ. Neymar lợi dụng cơ hội và chạy chỗ thông minh, đón đường chuyền của Messi.

Messi có bóng. Real dâng cao nhưng không gây được áp lực lên đối thủ. Neymar lợi dụng cơ hội và chạy chỗ thông minh, đón đường chuyền của Messi.

Xin tóm tắt lại phần này bằng dòng tweet:

 Thêm một lần nữa – màn trình diễn tuyệt vời của Barca. Nhưng họ giành chiến thắng bằng sự tỏa sáng của các cá nhân. Những vấn đề về hệ thống vẫn còn rất rõ ràng (@euleri)

4) Sau chiếc thẻ đỏ

Điều hiển nhiên là Real rơi vào thế bị động, khi họ không còn đủ khả năng để thực hiện chiến thuật của mình nữa. Benzema rời sân để nhường chỗ cho Varane, Ronaldo trở thành tiền đạo cắm. Real sử dụng sơ đồ 4-4-1 đúng bài bản khi mất người, nhưng sẽ thú vị hơn nhiều nếu một huấn luyện viên thay đổi chiến thuật đa dạng hơn như vậy.

Bên phía Barca, Pedro được đưa vào sân và cho thấy sự di chuyển đa dạng hơn, có phần nhuần nhuyễn hơn so với Neymar. Đồng thời, Alves được thoải mái dâng cao, và đã có một cú sút rất nguy hiểm vào phút 74. Cuối cùng thì Barca cũng có bàn thắng thứ tư – cũng từ một quả penalty, do Xabi Alonso phạm lỗi.

5) Kết luận

Đây là một trận Siêu kinh điển hấp dẫn, thú vị, với mỗi đội dựa tối đa vào điểm mạnh của mình. Real chơi chủ động, tự tin, tấn công nhanh và hiệu quả, nhưng những điểm yếu của họ đã bị Barca khai thác, với điểm sáng là Messi và Neymar, cho dù đội quân tới từ xứ Catalan không thật sự gây ấn tượng về mặt lối chơi tập thể. Cho dù những tranh cãi về trọng tài có đi đến đâu, một trận bóng hay vẫn là một trận bóng hay.

Barcelona 2-1 Real Madrid: Trận Siêu kinh điển đầu tiên thiếu thuyết phục của Ancelotti

Hãy theo dõi chúng tôi tại địa chỉ facebook http://www.facebook.com/MyFootballRamble và tại twitter https://twitter.com/Myfootballrambl

Đây là trận El Clasico đầu tiên của hai huấn luyện viên (Tata Martino – Carlo Ancelotti) và hai tân binh (Neymar – Bale). Nhưng trong khi Tata đã chỉ đạo đội bóng của mình thi đấu một cách hợp lí thì Ancelotti và Real Madrid lại không được như vậy. Chiến thắng 2-1 cho Barca là hoàn toàn xứng đáng.

 Bên phía đội chủ nhà, Tata Martino đưa ra sân bộ “đinh ba” Messi – Fabregas – Neymar. Còn với đội khách, Pepe xuất phát ngay từ đầu cùng với Varane và Ramos, còn tân binh cực kì đắt giá Gareth Bale cũng có tên trong đội hình chính thức.

Đội hình xuất phát của hai đội

1) Đội hình Real

Ancelotti muốn tiếp tục cách tiếp cận mà ông đã sử dụng với PSG vào năm ngoái trước Barca (và cũng là cách Mourinho từng sử dụng): lùi xuống phòng ngự, dựa vào Ronaldo (nay có thêm Bale) để phản công nhanh chóng, đồng thời sử dụng một trung vệ ở vị trí tiền vệ phòng ngự mỏ neo nhằm bóp nghẹt tuyến giữa, hạn chế khoảng không gian hoạt động của Lionel Messi.

Cách tiếp cận này không sai – tuy vậy, trong trận đấu này, phương án chiến thuật của Real đã bị phá sản.

a) Real muốn lui về phòng ngự phản công. Tuy vậy, cách tổ chức phòng ngự của họ có vấn đề. Khoảng trống giữa các tuyến lộ ra nhiều:

+) Ramos không có ai để kèm, vì vậy có vẻ như anh không biết mình phải làm gì. Nhưng hàng tiền vệ của Real cũng tỏ ra bối rối. Khedira, theo sơ đồ, có nhiệm vụ chơi phía trên Ramos và đối thủ của anh là Iniesta, tuy nhiên nhiều lúc anh băng lên để áp sát Busquets, để lộ khoảng trống phía sau lưng. Không hề có sự chắc chắn cũng như kết dính trong cách Real tổ chức hàng tiền vệ: khoảng trống giữa hàng tiền vệ và hậu vệ lộ ra thường xuyên (quá dễ để Neymar, Fabregas hay Messi di chuyển vào khoảng trống này và nhận một đường chuyền); khoảng trống ở hai cánh (khi bộ ba tấn công Ronaldo – Bale – Di Maria áp sát một cách riêng rẽ, không thống nhất với các đồng đội và để cho Barca dễ dàng đưa bóng ra cánh, buộc các tiền vệ trung tâm phải dạt ra bọc lót – trách nhiệm phòng ngự của Bale và Ronaldo là gì?) cũng như khoảng trống giữa ba tiền vệ trung tâm với nhau.

Hãy xem tình huống ghi bàn thắng mở tỉ số của Barca: ba tiền vệ trung tâm dàn trải (Modric ở bên trái và phải trông chừng khoảng trống do Ronaldo để lộ, Khedira bị hút lên trên, Ramos cố gắng bao khoảng giữa sân và Di Maria ở cánh phải), Iniesta dễ dàng cầm bóng và băng vào khoảng không gian mà không gặp phải sự truy cản đáng kể nào trước khi chọc khe cho Neymar ghi bàn.

+) Real muốn giữ một đội hình cao, nhằm gây áp lực cho Barca. Tuy vậy, nếu bạn muốn đẩy đội hình lên cao mà không thể gây áp lực một cách hiệu quả lên đối phương, không pressing được thì điều này đồng nghĩa với tự sát. Thật vậy, đội hình cao của Real là miếng mồi ngon cho những pha chọc khe của Barca tới chân Messi và Neymar đang đà thoát xuống. Một ví dụ là vào phút 20 (tức là ngay sau bàn thắng mở tỉ số) Messi đã có cơ hội rất tốt khi thoát xuống đón đường chọc khe của Iniesta, nhưng lại bỏ lỡ một cách đáng tiếc.

b) Ramos được giao “vai trò Pepe”. Ancelotti rõ ràng muốn học theo Mourinho, dùng một trung vệ ở vị trí tiền vệ phòng ngự nhằm theo sát Messi. Tuy vậy, Messi trận này lại chơi ở cánh phải, Fabregas không hẳn là một “số 9 ảo”. Vậy là Ramos không có ai để kèm, và phương án chiến thuật của Ancelotti lại hóa ra thừa. Rámos không đóng góp gì mấy để giúp thế trận của Real tích cực hơn.

c) Real dựa vào Ronaldo, Bale để phản công, nhưng thực tế phương án này không hiệu quả (sẽ phân tích ở phần sau).

2) Đội hình Barca

Barca thường được nhắc đến là một đội bóng chủ động cầm bóng tấn công nhiều, pressing cao và dữ dội, nhưng lần này dưới trướng của Tata Martino, họ trở nên cẩn trọng hơn rất nhiều. Khi không có bóng, ít khi Barca kéo lên cao hơn vạch giữa sân để pressing, mà họ lùi về và lập khối phòng ngự hai tầng – Messi, Neymar, Fabregas đều cố gắng trong phòng ngự, bao bọc các khoảng trống của người khác nếu bị hổng, giúp Barca giữ khối phòng ngự được tổ chức tốt. Bằng cách này, Barca hạn chế được vũ khí nguy hiểm nhất (và là duy nhất) của Real: Tốc độ từ Ronaldo và Bale.

Sự thực dụng còn được thể hiện ở sự di chuyển của các hậu vệ biên: Adriano ở bên trái rõ ràng là thường ít băng lên hơn so với Alves bên cánh phải (cụ thể trong trận đấu này, Adriano chơi với vai trò giống của Abidal trước đây: một hậu vệ trái thường xuyên đứng ngang với các trung vệ, ít khi dâng cao), nhưng cả Alves cũng tỏ ra cẩn trọng hơn trong di chuyển – trước đây, Alves chơi rất cao, có khi như một wingback hoặc một tiền đạo cánh.

Barca tỏ ra khá sắc sảo trong tấn công: Iniesta băng lên từ hàng tiền vệ, Messi tuy không nổi bật nhưng vẫn là một mối đe dọa ở cánh trái của Real, liên tục di chuyển để phối hợp với đồng đội bên trong hoặc chơi rộng bên phía cánh phải; Neymar giúp Barca có thể tấn công Real theo nhiều hướng: dọc biên, giữa hàng tiền vệ – hậu vệ, hoặc xộc thẳng vào vòng cấm; và Fabregas di chuyển rộng, hoặc là lùi xuống để phối hợp với hàng tiền vệ, hoặc là băng về phía khung thành, hoặc là dạt ra cánh.

Tuy nhiên, Barca đã lùi quá sâu và để Real áp đảo hoàn toàn trong nửa cuối của hiệp 2 – những sự thay đổi của Ancelotti giúp đem vào những nhân tố tấn công mới giàu sinh lực hơn, sắc nét hơn: Benzema di chuyển, phối hợp tốt hơn nhiều so với Ronaldo ở vị trí tiền đạo cắm, Modric được đẩy lên cao khi Illarramendi vào sân; Jese sung sức, gây khó khăn cho Barca. Trước tình thế này, Tata đã phản ứng hợp lí: Sanchez, Pedro và Song vào sân giúp Barca tăng khả năng phòng ngự và có thêm những cầu thủ còn đang sung mãn về thể lực.

Kết luận

Một trận đấu tốt của Barcelona và Tata Martino trong trận El Clasico đầu tiên của nhà cầm quân người Argentina. Đội bóng Barca đã chơi đồng đội hơn, gắn kết hơn và hơn hẳn về mặt chiến thuật.

Còn về phía Real, họ có thể nói nhiều về việc trọng tài đã từ chối phạt đền cho họ, tuy vậy nếu Ancelotti không nhận ra và không kịp sửa chữa sự thiếu gắn kết trong đội hình của “Dải ngân hà”, sẽ thật khó để cho Real Madrid có thể trình diễn thuyết phục trong suốt mùa giải này, cũng như mơ tiếp giấc mơ Decima và đòi lại ngôi vô địch từ tay Barca.